Dành cho những ngày đông!
Bài viết đã được đăng tải lại tại: http://www.yan.vn/danh-cho-nhung-ngay-dong-38913.html
Mùa thu đang dần đi qua, sắp không còn mùi hoa sữa thơm ngát nơi con phố, khi đôi tay nhỏ bé của em ướp hương nồng nàn, không còn những ngày nắng vàng trải lối anh đi và những đêm khuya lá rụng xào xạc. Đông đến, sẽ là cái lạnh như cắt da cắt thịt mỗi buổi sương sáng, là hàng cây đứng trơ vơ nối tiếp nhau trên con đường dài bất tận, và phía xa xa là những ngôi nhà đang ngủ quên trong tĩnh mịch đến lạ kì.
Mùa đông, là khi ta cố gắng hà hít thật sâu cái khí lạnh, để rồi cảm thấy lồng ngực căng đầy và sẵn sàng yêu thương một ai đó. Mùa đông luôn mang theo những cơn gió rét buốt để con người ta tìm về nhau và sưởi ấm cho nhau. Mùa đông buồn nhưng nó cũng rất tuyệt, vì có mùa đông mà đôi lứa có cơ hội thể hiện tình cảm với nhau. Mùa đông, cô nàng tỉ mỉ ngồi đan chiếc khăn len tặng cho người yêu để gửi gắm hết những yêu thương vào đó, còn chàng trai cứ háo hức chờ đến mỗi buổi tối để được đón nàng đi chơi. Chàng khe khẽ vuốt mái tóc đen nhánh, chạm vào đôi tay và trao nàng một nụ hôn như xua đi mọi giá lạnh.
Mùa đông là mùa cô đơn, cho dù bạn đang yêu, chưa yêu hay sắp yêu, thì mùa đông vẫn mang đến cảm giác lạnh lẽo, đơn độc khi bạn không có người yêu ở bên cạnh, nếu bạn từng một mình đứng ngoài ban công hay cửa sổ để ngắm nhìn con đường phía dưới đôi chân, hít thở một hơi thì bạn sẽ nhận ra rằng “À thì ra, đó chính là cô đơn” Cô đơn khi thấy các đôi tay trong tay hạnh phúc tươi cười đi về phía trước, cô đơn khi thấy một cô gái khoác nhẹ chiếc áo ấm cho chàng trai đang đèo mình, cô đơn khi bất chợt nhớ đến khoảng cách xa tít giữa mình và người yêu.
Có cảm giác rằng cái lạnh làm cho nỗi nhớ bị đóng băng lại và trôi luẩn quẩn trong tâm trí ta.
“Có phải em là cơn gió lạnh ngoài kia?”
“Có phải em là hạt mưa đang rơi rả rích?”
Em như mang đến một nỗi nhớ da diết hòa trộn với nỗi buồn mang tên mùa đông.
Mùa thu đang dần đi qua, sắp không còn mùi hoa sữa thơm ngát nơi con phố, khi đôi tay nhỏ bé của em ướp hương nồng nàn, không còn những ngày nắng vàng trải lối anh đi và những đêm khuya lá rụng xào xạc. Đông đến, sẽ là cái lạnh như cắt da cắt thịt mỗi buổi sương sáng, là hàng cây đứng trơ vơ nối tiếp nhau trên con đường dài bất tận, và phía xa xa là những ngôi nhà đang ngủ quên trong tĩnh mịch đến lạ kì.
Mùa đông, là khi ta cố gắng hà hít thật sâu cái khí lạnh, để rồi cảm thấy lồng ngực căng đầy và sẵn sàng yêu thương một ai đó. Mùa đông luôn mang theo những cơn gió rét buốt để con người ta tìm về nhau và sưởi ấm cho nhau. Mùa đông buồn nhưng nó cũng rất tuyệt, vì có mùa đông mà đôi lứa có cơ hội thể hiện tình cảm với nhau. Mùa đông, cô nàng tỉ mỉ ngồi đan chiếc khăn len tặng cho người yêu để gửi gắm hết những yêu thương vào đó, còn chàng trai cứ háo hức chờ đến mỗi buổi tối để được đón nàng đi chơi. Chàng khe khẽ vuốt mái tóc đen nhánh, chạm vào đôi tay và trao nàng một nụ hôn như xua đi mọi giá lạnh.
Mùa đông là mùa cô đơn, cho dù bạn đang yêu, chưa yêu hay sắp yêu, thì mùa đông vẫn mang đến cảm giác lạnh lẽo, đơn độc khi bạn không có người yêu ở bên cạnh, nếu bạn từng một mình đứng ngoài ban công hay cửa sổ để ngắm nhìn con đường phía dưới đôi chân, hít thở một hơi thì bạn sẽ nhận ra rằng “À thì ra, đó chính là cô đơn” Cô đơn khi thấy các đôi tay trong tay hạnh phúc tươi cười đi về phía trước, cô đơn khi thấy một cô gái khoác nhẹ chiếc áo ấm cho chàng trai đang đèo mình, cô đơn khi bất chợt nhớ đến khoảng cách xa tít giữa mình và người yêu.
Có cảm giác rằng cái lạnh làm cho nỗi nhớ bị đóng băng lại và trôi luẩn quẩn trong tâm trí ta.
“Có phải em là cơn gió lạnh ngoài kia?”
“Có phải em là hạt mưa đang rơi rả rích?”
Em như mang đến một nỗi nhớ da diết hòa trộn với nỗi buồn mang tên mùa đông.
Mùa đông, tôi thường hay ngắm nhìn các cặp đôi yêu nhau và mỉm cười khi trên gương mặt kia đáng lẽ phải in sâu một nỗi buồn sâu thẳm. Mỉm cười vì có nhiều người đang hạnh phúc và buồn vì mình không có được hạnh phúc giống như họ. Có lẽ những lúc như vậy, tôi chỉ còn biết tưởng tượng về những điều bình dị như:
“Nếu anh và em ở bên nhau, chúng ta sẽ cùng nhau ngồi ngắm đoàn người đang đi tấp nập và đều cảm thấy ấm lòng vì chúng ta cũng có đôi giống như họ”
“Nếu anh và em ở bên nhau, chúng ta sẽ cùng nhau nghe những bản nhạc lãng mạn nhất”
Thế nhưng mùa đông này, anh vẫn sẽ phải tự mình thoát khỏi sợi dây vô hình của sự cô đơn để chống trọi với cái lạnh…”không có em”!
Bài liên quan